Sưu tầm một số văn bản truyện ngụ ngôn và tranh ảnh Soạn bài Những cái nhìn hạn hẹp CTST
Sưu tầm một số văn bản truyện ngụ ngôn và tranh ảnh, phim hoạt hình minh họa các truyện ngụ ngôn ấy (nếu có) là Câu hỏi 5 trang 36 sgk Ngữ văn lớp 7 Tập 1. Các lời giải dưới đây giúp các em học sinh củng cố phần Soạn bài Những cái nhìn hạn hẹp sách Chân trời sáng tạo.
Truyện ngụ ngôn: Cáo và quạ
Một con Quạ đang đứng trên một cành cây, mỏ ngậm miếng pho mát. Trong khi đó, có một con Cáo đang theo dõi, nó lập kế hoạch để chiếm miếng pho mát đó.
Tiến lại gần chỗ con Quạ và đứng ngay dưới cành cây, con Cáo ngước lên trên và nói rằng:
– Tôi đang nhìn thấy ngay trên đầu mình một công nương thật quý phái. Vẻ đẹp của nàng không gì có thể so sánh được, còn màu bộ lông mới đẹp làm sao. Nếu như giọng hát của nàng cũng tuyệt vời như vẻ ngoài thì không còn nghi ngờ gì nữa, nàng chắc chắn là nữ hoàng của loài chim.
Con Quạ sung sướng khi nghe những lời phỉnh nịnh này và cũng muốn chứng tỏ cho cáo thấy là cô nàng có thể hát được nên nó đã kêu rất to. Và thế là miếng pho mát rơi ra khỏi miệng con Quạ.
Con Cáo chỉ chờ có thế, vồ ngay lấy nó, rồi nói:
– Cô có một giọng ca đấy, nhưng cái cô cần lại là trí thông minh cơ.
Bài học rút ra:
Trong số các truyện ngụ ngôn mà em đã được đọc và được nghe, có lẽ câu chuyện khiến em ấn tượng nhất là câu chuyện “Rùa và thỏ”. Câu chuyện kể về cuộc chạy đua giữa rùa và thỏ trong một khu rừng. Chỉ vì sự kiêu ngạo của bản thân mà thỏ đã thua rùa trước sự chứng kiến của tất cả các loài vật có mặt trong khu rừng lúc ấy. Từ đó, em rút ra được bài học vô cùng ý nghĩa cho bản thân mình là không nên kiêu ngạo, coi thường người khác. Đồng thời ca ngợi những người như rùa, luôn có sự kiên trì, cần cù, chịu khó,…vượt qua những thử thách để đem về chiến thắng, quả ngọt cho bản thân mình.
Truyện ngụ ngôn: Ông lão và con rùa
Có một ông lão đã sống tới 90 tuổi nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ liền đi tới miếu sơn thần cầu nguyện. Sơn thần hỏi: “Ông chỉ muốn cầu trường thọ thôi đúng không? ”Ông lão nói: “Đúng vậy”. Sơn thần nói: “Vậy thì ông an tâm trở về đi”. Khi ông lão đang trở về thì đột nhiên thân thể thu nhỏ lại, biến thành một con rùa đen. Con rùa chầm chậm bò tới một khe đá thì gặp một con rùa khác. Con rùa kia nói: “Tôi trước đây cũng khẩn cầu sơn thần được trường thọ và Ngài ấy đã biến tôi trở thành một con rùa đen. Trả qua cuộc sống buồn chán 300 năm, ngoại trừ thể xác cứng ngắc và hơi thở yếu ớt này, một chút vui vẻ cũng không có, muốn chết cũng không xong. Đúng là thà được làm người chịu khổ 3 ngày còn hơn phải sống 300 năm làm rùa vô vị”.
Cảm nghĩ: Không muốn phụng sự thiên hạ mà chỉ mong tồn tại, thì dù sống được ngàn năm vẫn sẽ vô vị như rùa kia vậy.