Lời bài hát Trạm dừng chân
Lời bài hát Trạm dừng chân là một sáng tác của nhạc sĩ Hoàng Long (Da Lab) như những lời đối thoại của cặp đôi nam nữ dành cho nhau, về những cảm xúc, đau đớn khi trưởng thành.
Trạm dừng chân là một ca khúc nhạc trẻ với giai điệu cực kì hút tai, đủ sôi động, đủ nhẹ nhàng, đủ thấm thía để khán giả vừa nghe, vừa cảm những tâm tư mà Đen Vâu và Kimmese muốn truyền tải. Sau đây, mời các bạn cùng theo dõi lời bài hát và MV Trạm dừng chân để ủng hộ Đen Vâu và Kimmese nhé.
Lời bài hát Trạm dừng chân – Kimmese, Đen
Trạm dừng chân của đôi ta trước mặt Anh tăng ga bỏ lại phía sau Từng nhịp tim níu đau thương chìm sâu Tiếng yêu kia chưa nói đã biến tan vào nhau Ngọn đèn đêm với góc phố yên lặng Tay em không che được bão giông Cầu vồng lên lấp kín những khoảng trống Sau lưng anh chỉ còn là giấc mơ mùa đông
Chorus Chẳng còn những ký ức ngày nắng lên bên em Bầu trời xanh mang đến những giấc mơ êm đềm Từng lời ca anh viết , bài hát khắc tên em Đốt đi kỷ niệm, anh đang cố đốt đi để quên
Dặm đường xa phía trước chẳng bước đi bên nhau Trạm dừng chân kia sẽ chôn dấu những nỗi đau Ngọn đèn khuya hiu hắt trong bóng đêm một màu Ta sẽ đi tới đâu….
Lạc vào đêm, tiếng mưa rơi cuối trời Chợt một phút giây trôi…bỏ lại tia nắng rơi Đường về là bóng đêm che mờ lối Con tim đang vội vàng tìm kiếm nơi nghỉ ngơi Tay em không che được bão giông Cầu vồng lên lấp kín những khoảng trống Sau lưng anh chỉ còn là giấc mơ mùa đông
Chorus Chẳng còn những ký ức ngày nắng lên bên em Bầu trời xanh mang đến những giấc mơ êm đềm Từng lời ca anh viết , bài hát khắc tên em Đốt đi kỷ niệm, anh đang cố đốt đi để quên
Dặm đường xa phía trước chẳng bước đi bên nhau Trạm dừng chân kia sẽ chôn dấu những nỗi đau Ngọn đèn khuya hiu hắt trong bóng đêm một màu Ta sẽ đi tới đâu….
Rap: Và chúng ta đã không còn bé bỏng Có niềm đau tưởng chừng xé lòng Vài hơi thuốc làm anh thấy khé họng Đừng bao giờ hỏi là anh có khỏe không Dạo này đêm về anh vẫn thường khó ngủ Căn phòng thật trống dù có giường có tủ Đi ăn 1 mình cố nuốt cho đủ no Nỗi buồn nỗi buồn, anh giữ như thủ kho Anh thấy mông lung buổi la cà Con đường chỉ có mỗi ta và Gió thu se lạnh nổi da gà Lao đi trong gió thổi la đà Em có nhớ không những buổi chiều vàng nhạt ấy Ta nép vào nhau như đôi chim sợ lạc bầy Nắng tàn trên tóc em vàng ánh như râu ngô Ta chạm vào nhau bằng những ngón màu nâu thô Đã từng cần nhau như bóng đèn cần nguồn điện Chia nhau điều vui và chia cả nỗi muộn phiền Nếu mà mọi thứ có thể đóng thành bưu kiện Anh sẽ gửi em những mùa nhung nhớ luân phiên Gửi em ngày cũ anh không mong trôi qua nhanh Những ngày anh đi trong chơi vơi như pa-tanh Những đêm huyền dịu đêm óng ánh như sa-tanh Ngày em đẹp nhất là ngày em xa anh